Mặc dù mọi người xung quanh đều nói cô gái nhỏ là con của anh ta, nhưng Maria không thể ngừng cảm thấy hối tiếc vì tình cảm cấp cha mà anh gắn với cô. Mỗi lời nói âu yếm, mỗi cử chỉ quan tâm, đều khiến trái tim cô rộn lên như một cơn bão sóng. Tuy nhiên, điều Maria không dám thú nhận, đó là tại sao cô cảm thấy hứng thú đến mức ám ảnh với người đàn ông chưa bao giờ thuộc về mình.
Ngày hôm đó, khi ánh nắng chiếu qua cửa sổ phòng khách, Maria lướt qua bức hình gia đình hạnh phúc trên tường. Anh ta với vẻ mặt hiền lành, cô với nụ cười rạng rỡ, và cô bé với ánh mắt ngây thơ. Bỗng nhiên, một cảm giác xen lẫn sự ái ngại bộc phát trong tâm hồn cô, khi Maria nhận ra mình không thể kiềm chế được nữa.
Và từ đó, cuộc sống của Maria bắt đầu quay cuồng trong một vòng xoáy đầy xáo trộn giữa tình cảm thật sự và những suy tư không thể tưởng tượng. Cô sẽ chọn con đường nào khi tình yêu và trách nhiệm giao đôi? Đến bao giờ Maria mới hiểu được: liên kết giữa hạnh phúc và bi kịch, thật sự chỉ quá mong manh như giọt sương rơi trong nắng sớm.