Trong cơn đau lòng hụt hẫng, He Yang đứng bên cạnh thi thể lạnh lẽo của Xu Chengyan, người mà anh từng yêu thương và gắn bó suốt 5 năm qua. Ánh mắt mờ lệ, He Yang nhận ra rằng cái chết của Xu Chengyan là một cú sốc lớn, một sự mất mát không thể thay thế. Những ký ức về những ngày hạnh phúc bên nhau như bong bóng xà phòng tan vỡ trong gió, chỉ còn lại nỗi tiếc nuối và hối tiếc không lời.
Thế giới của He Yang bỗng chốc trở nên ảm đạm và u ám hơn. Nỗi cô đơn tràn ngập, dẫn anh vào những suy tư đen tối về ý nghĩa của cuộc sống và tình yêu. Trái tim anh ngập tràn trong biển cảm xúc phức tạp: lòng hối hận, sự đau đớn và sự cay đắng của sự chấp nhận mất mát không thể lấy lại.
He Yang bắt đầu nhận ra rằng, thậm chí cảm giác yêu thương không phải lúc nào cũng đủ để điều chỉnh mọi thứ trong cuộc sống. Nỗi đau từ sự mất mát không chỉ làm tổn thương tâm hồn, mà còn làm thay đổi cách anh nhìn nhận về bản thân và về thế giới xung quanh. Và từ giờ, He Yang phải đối diện với một quãng thời gian mới, nơi mà sự thay đổi và hy vọng mới có thể trỗi dậy từ bóng tối.