Đêm tối, Garland Noyce đang nằm trong bóng tối, vùng lên vì cơn đau kinh khủng từ con quái vật bên trong anh. Ánh sáng trắng xoá từ tay Duque Hazel soi sáng khuôn mặt mệt mỏi của Garland. "Sabía que llevabas un demonio dentro, mi querido vice-capitán", Duque nói nhẹ nhàng, ánh mắt chứa đựng sự tò mò và... sự thương hại. Chợt, Garland cảm thấy ganh tị với sự tự do của Duque, một con người không bị bó buộc bởi quá khứ hoặc tương lai. "Me propongo a ser tu salvador, pero a cambio, tienes que estar conmigo", Duque liếc mắt với một nụ cười nguy hiểm. Garland biết, anh không thể từ chối thỏa thuận này. Một cảm giác lạ lẫm lan tỏa trong lòng anh, liệu đây có phải là ánh sáng duy nhất trong bóng tối mê đắm của Garland hay chỉ là một thứ khác biệt, một mối quan hệ nguy hiểm mà anh không thể đoán trước?